Bạn Ha Nam Nguyen viết: “Vòng tuần hoàn của tự nhiên Sinh - Lão - Bệnh - Tử vẫn luôn đi theo với mọi con người trên trái đất này. Cháu tin là dù đã rời xa nhân thế nhưng bác vẫn luôn sống và đồng hành cùng với 100 triệu người dân Việt Nam.
Cảm ơn bác đã tận tâm, tận lực cho sự nghiệp cách mạng.
Cảm ơn bác - người chiến sĩ Cộng sản, người Đảng viên ưu tú, mẫu mực của dân tộc.
Người dân Việt Nam luôn luôn cố gắng để bác trên trời cao sẽ tự hào về một đất nước lớn mạnh hơn từng ngày”.
Bạn Trần Thị Huyền Trang gửi những lời từ đáy lòng:
"Nếu là hoa hãy là hoa hướng dương, nếu là chim hãy là chim câu trắng, nếu là đá hãy là đá kim cương, nếu là người hãy là người Cộng sản!"
Ông nội con - một người lính bộ đội Cụ Hồ. Từ nhỏ, con đã được nghe ông kể rất nhiều về chiến tranh, đói khổ, sự hi sinh nên không chỉ con mà tất cả con cháu, đều luôn trân quý từng chút bình yên, từng mảnh đất mà thế hệ trước đã đồ máu đề giữ lấy. Bác Trọng mất đúng lúc con về quê, khi nghe tin, cả ông và con đều rưng rưng. Cả cuộc đời này, duy chi có lúc cụ, bác Giáp và bác Trọng mất con mới thấy ông khóc.
Ông con muốn lên Hà Nội, muốn được viếng bác nhưng vì sức khoẻ không cho phép, cả ngày hôm nay ông chỉ ngồi lặng trước TV..."
Độc giả khanhhuyen.cathai@gmail.com bày tỏ:
Kính tiễn bác - người sĩ phu Bắc Hà!
Một lời cảm ơn không bao giờ đủ, vạn lời tiếc thương cũng không thể bày tỏ được nỗi lòng của nhân dân Việt Nam dành cho bác. Con chỉ là một công dân nhỏ bé nhưng con sẽ mãi khắc ghi những lời dạy, những cống hiến to lớn của bác cho Tổ quốc Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam và nhân dân Việt Nam.
Bác đã trọn đời cống hiến, lan toả nhân phẩm đạo đức cách mạng, tiếp nối truyền thống yêu nước của ông cha ta, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc ngày càng vững mạnh.
Con không sinh ra dưới thời Bác Hồ, lại quá hồn nhiên dưới thời bác Giáp, nhưng con vẫn may mắn được sống và trưởng thành ở thời điểm bác Trọng lãnh đạo đất nước.
Bác là người con trung hiếu, một trái tim vĩ đại của dân tộc, bác đã sống một đời liêm khiết, trong sạch để ngày hôm nay, bác ra đi nhưng danh dự và tiếng thơm còn mãi muôn đời sau. Con xin nguyện cố gắng, phấn đấu để trở thành một người công dân tốt, có ích cho xã hội. Bác đã cống hiến tuổi xuân của mình cho nước nhà, cho nhân dân, bây giờ là lúc bác được nghỉ ngơi, con mong bác yên giấc ngàn thu".
Độc giả lien.ta97@gmail.com chia sẻ kỷ niệm với Tổng Bí thư:
“Cháu xin kính cẩn cúi đầu vĩnh biệt bác Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng!
Cháu rất vinh dự và tự hào vì được là thế hệ sau của bác ở mái trường Nguyễn Gia Thiều. Vào lễ kỷ niệm 70 năm thành lập trường, cháu cũng rất may mắn được tham dự và nhìn thấy bác từ xa. Bác là tấm gương sáng để các thế hệ sau noi theo và sẽ sống mãi trong trái tim các thế hệ học sinh trường Nguyễn Gia Thiều”.
Bạn đọc Phạm Thị Linh gửi đến bài thơ kính viếng Tổng Bí thư với cảm xúc chân thành:
“Người đi để lại ngát hương danh
Quốc sự dở dang, sao nỡ đành
Công đức vẹn toàn, nhân thế tỏ
Kính cẩn nghiêng mình trước anh linh”
Anh Nguyễn Hoàng Nam, Đảng viên Chi bộ Khóm 10, Phường 9, TP.Trà Vinh, tỉnh Trà Vinh viết:
"Vĩnh biệt 'Trái tim lớn'
Vĩnh biệt bác Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Ngày được tin bác mất, Sài Gòn mưa tầm tã, tâm trạng con lúc đó chẳng vui chút nào, hễ nhìn thấy hình ảnh bác trên mạng xã hội thì mắt con cứ rưng rưng. Con cảm thấy tự hào là Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam dưới sự lãnh đạo của bác. Giờ đây, bác tạm biệt dân tộc Việt Nam đi về một thế giới khác. Tuổi trẻ Việt Nam chúng con nguyện khắc ghi lời dạy của bác, nguyện ra sức phấn đấu vì một Việt Nam hùng cường. Chúng con cảm ơn vì những cống hiến của bác đối với đất nước. 80 tuổi - cái tuổi mà bác phải được nghỉ ngơi, sum họp bên gia đình như bao người khác. Nhưng không, bác đã tận tụy với công việc ở những giây phút cuối đời. Vô cùng thương tiếc bác Nguyễn Phú Trọng".
Độc giả Nguyễn Ngọc Hân (thôn Yên Quán, xã Tân Phú, huyện Quốc Oai, thành phố Hà Nội) chia sẻ nỗi tiếc thương rất giản dị:
“Con chào bác. Mấy hôm nay con không thể hiện gì trên mạng xã hội, nhưng con biết sự ra đi của bác là sự mất mát to lớn không chỉ đối với gia đình bác mà còn đối với cả dân tộc ta. Bác đi công tác dài ngày nhưng bác vẫn sẽ luôn dõi theo chúng con. Con xin nghiêng mình vĩnh biệt bác!”.
Bạn đọc Hân Nguyễn viết: “Là một người con xa xôi ở gần tận cùng của Tổ quốc, cháu chưa một lần ra Hà Nội. Cháu chỉ nhìn thấy hình ảnh bác Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua các trang tin và màn hình. Cháu và những người con miền Nam, lớp trẻ ở nơi xa vô cùng biết ơn và thành tâm nghiêng mình tiễn đưa bác”.
Nỗi tiếc thương, lòng kính trọng Tổng Bí thư của độc giả Tiên Diên được thể hiện qua những vần thơ mộc mạc:
“Ngủ thật ngon nhé bác
Bao năm vất vả rồi
Cả cuộc đời liêm khiết
Giờ an giấc, bác ơi...
Cảm ơn bác đã dành cả cuộc đời để lo cho dân, cho nước. Một đời thanh bạch chẳng vàng son. Mong bác yên nghỉ nơi vĩnh hằng. Nhân cách và trái tim yêu nước thương dân của bác sẽ sống mãi trong lòng nhân dân Việt Nam”.
Bạn Nguyễn Khánh Linh trải lòng: "Tuổi thơ con lớn lên với hình ảnh một người ông tóc bạc hiền hậu, ngày đêm làm việc, hết mình vì Đảng, vì nước, vì dân.
Khi hay tin bác ra đi, trái tim con đã hẫng một nhịp vì sốc, mấy ngày vừa rồi luôn cảm thấy buồn muốn khóc. 80 năm cuộc đời, 57 năm tuổi Đảng, bác không ngày nào được nghỉ ngơi vì lo cho nhân dân và đất nước. Mỗi lần nghĩ về bác, con lại thấy thật tự hào khi được là người con của nước Việt Nam".
Ký ức về vị lãnh đạo hồn hậu, đáng kính in đậm trong tâm trí rất nhiều người, và giờ đây họ có dịp hồi tưởng về bác với niềm yêu quý chân thành.
Độc giả Magnus Tr nhớ lại: "Con chào bác, con gặp bác Tổng Bí thư lần đầu tiên khi bác về thăm trường con - trường Nguyễn Siêu. Sau đó, con chỉ được theo dõi bác trên các chương trình thời sự. Con muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc vì những công lao to lớn của bác. Chúng con cảm ơn bác".
Độc giả có số điện thoại 84934.... gửi đến lời chia buồn: "May mắn của con là đã được gặp bác một lần ngoài đời, cách đây 10 năm. Ấn tượng của con khi đó là sao bác đẹp vậy, phong thái hiền từ, giọng nói ấm áp. Con cảm ơn bác đã cho con thấy hình ảnh một vị lãnh đạo tựa như tấm gương sáng. Bác hãy an nghỉ nhé".
Độc giả Ánh Phượng Nguyễn ngậm ngùi:
"Một ngọn đèn sáng đã tắt... 13h38’ ngày 19/7/2024. Cả nước tiếc thương người
Người đi trời đất ngóng trôngRời xa nhân thế rực hồng chốn mơNgười về cõi Phật thảnh thơiĐể lại đất nước muôn lời nhớ thương".
Bạn Huỳnh Hoàng Oanh xúc động viết: "Con đã khóc rất nhiều khi biết đến chiếc áo kỳ lạ của bác, con không nghĩ một vị lãnh đạo cấp cao của đất nước lại sống giản dị đến thế! Một đời bác sống vì nước vì dân. Cảm ơn bác Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, cảm ơn những công lao to lớn mà bác đã cống hiến cho Đảng, cho dân tộc Việt Nam".
Độc giả Nguyễn Tú Trinh viết: "Đời người chỉ có một lần, phải sống sao cho không sống hoài sống phí. Nhân dân Việt Nam khắc ghi công lao to lớn của bác và tri ân nỗ lực không ngừng nghỉ để phụng sự đất nước đến hơi thở cuối cùng. Đến cuối cùng, trái tim nào cũng sẽ ngừng đập. Kể cả là trái tim vĩ đại nhất... Kính chúc bác an nghỉ cõi vĩnh hằng".
Bạn Nguyễn Ngọc Thuỳ Dương thể hiện nỗi đau không diễn tả bằng lời: "Con đã khóc rất nhiều khi được xem những thước phim, những câu chuyện thế hệ cha ông ta và về bác. Bác ơi, chúng con xin cảm ơn bác đã dành trọn vẹn cả đời để phụng sự đất nước và nhân dân. Chúng con xin thành kính tiễn biệt!".
Đêm khuya ngày 24/7, độc giả Hoàng Hữu Phước viết:
"Con người chỉ mất đi khi không ai nhớ về người đó. Lời của bác và tấm gương về phong cách, đạo đức, tư tưởng của bác sẽ còn mãi. Cảm ơn bác đã cống hiến cả đời cho sự nghiệp xây dựng Tổ quốc.
Đọc các thư viếng khác, thật đáng mừng khi có nhiều người trẻ dành thời gian và quan tâm đến đất nước và các vấn đề chính trị.
Bác có thể yên tâm nghỉ ngơi rồi. Cảm ơn bác, một tấm lòng vĩ đại! "Danh dự mới là điều thiêng liêng cao quý nhất."
Hội Du học sinh Việt Nam tại Voronezh - Liên Bang Nga chia sẻ: Với lòng thành kính và vô cùng tiếc thương những người con xa xứ xin được chia buồn cùng gia đình và người thân bác vì sự mất mát to lớn này. Cảm ơn bác đã luôn hết mình hy sinh cả cuộc đời vì nước vì dân. Bác là một Đảng viên, công dân mẫu mực luôn để chúng cháu noi theo.
Những câu thơ của độc giả Bùi Đình Ninh, Phùng Ngọc Anh như tiếng khóc nghẹn ngào của muôn dân Việt Nam gửi đến vị lãnh đạo mà họ yêu kính:
Than ôi, bác đã đi rồi!Về nơi bác Giáp, Bác Hồ nghỉ ngơi.Nghẹn ngào lệ cứ tuôn rơiBầu trời không nắng, mưa rơi khắp miềnBác đi để lại bao niềmTừ đây vắng bóng, vắng người hiền anh.Mùa thu tiễn bác Giáp-HồHôm nay mùa hạ như trời mùa thu...
-
Võ trường vắng đi người anh kiệtKhí phách hiên ngang giữa đất trờiThanh bạch một đời, lưu thiên cổNặng nợ sơn hà, kẻ sĩ mang...
Trong khi đó, bạn Hoàng Anh thì kính cẩn gửi những dòng tiễn đưa:
"Vô tận niềm đau, buồn muôn nơi
Cùng nhau kính cẩn tiễn đưa người
Thương mãi một đời vì dân nước
Tiếc nhớ khôn nguôi lệ tuôn rơi
Bác ái vinh quang đời thanh bạch
Nguyễn gia rạng rỡ đức sáng ngời
Phú quý không màng lợi chẳng ham
Trọng nghĩa trung kiên vẹn một đời"